mặc dù đường cua khá khó đi, sương mù thì dày đặc, thỉnh thoảng lại thấy bên ngoài trắng xóa, thế mà lái xe cứ phi ầm ầm kể cũng hãi. Tới thị trấn Sapa, chúng tôi mệt rã rời, nhận phòng ở nhà nghỉ xong là muốn lên phòng nằm ngủ 1 giấc, mẹ tôi đêm trên tàu ngủ cũng ít, giờ mẹ mệt lắm nên chỉ muốn đi ngủ, vì ai cũng mang theo gia đình nên tất nhiên tôi với mẹ được ở chung 1 phòng 2 giường. Vì trời rất lạnh, mẹ và tôi chui vào chăn ngủ luôn 1 giấc thật ngon, cho tới khi điện thoại của anh giáo tin