nhẹ lên đầu tôi 1 cái. Tôi lè lưỡi ra cười ngây thơ (hê hê). Đến lúc này thì tôi mới hùng hồn nói: – Mẹ yên tâm, con xin hứa với mẹ là từ giờ con sẽ chăm học cực kỳ luôn, con sẽ không để cho mẹ buồn đâu mẹ ạ. Mẹ tôi mỉm cười, liếc xéo tôi rồi nói: – Hứa với mẹ rồi đấy nhé. – Xin hứa – tôi cười và nói đùa với mẹ. Thế là không khí ngượng ngùng giữa tôi và mẹ đã được xua tan hết. Lúc này tôi bắt đầu tưởng tượng những hình ảnh của mẹ làm thằng nhỏ của tôi nó ngỏng lên với tốc độ cực nhanh. Mẹ