vàng ở ngoài đường thế này đâu. Tôi hơi đỏ mặt lên rút tay xuống chỉ dám ôm quanh cái eo thon nhỏ của chị mà thôi. Đến một hàng quần áo khá lớn trên phố thì chị bảo tôi: – Em với chị vào đây mua quần áo đi, hôm nay chị sẽ mua cho em một bộ. – Thôi mà, em không mặc đâu, với lại em làm phiền chị quá. – Phiền hà gì cơ chứ, coi như món quà chị tặng em không được hay sao, trông cái mặt kìa, chỉ giả nai là tốt thôi, tí nữa về nhà xem giả nai được nữa không? Tôi đành phải vào bên trong lựa quần áo rồi