tiền. Nhưng cái khổ sở của hắn lại là những tháng ngày cô đơn chán chường nơi xứ lạ quê người, cứ quanh quẩn nơi cái thị trấn Odense nhỏ xíu loe hoe mấy gia đình người Việt, chỉ khuây khỏa nơi cái siêu thị giữa trung tâm phố rồi đi về. Đến tuổi trưởng thành, lại thêm cái củ lẳng quái dị dài ngoằng cứ lúc nào cũng nhổng lên như con ngựa bất kham làm hắn khổ sở không ít, chỉ mới nhìn một con mẹ Tây sồn sồn vú to mông bự trong siêu thị thôi thì chưn cẳng cứ run lẩy bẩy vì cái của quý cứ nhổng cứng