nào là có nàng hắn sẽ… sẽ… đủ thứ, gần cả nửa tiếng. Vừa nói hắn vừa ghì nhẹ nàng vào lòng, bàn tay hắn xoa vai và cánh tay nàng, em hơi run và muốn trằn ra khỏi tay hắn, nhưng đã bị hắn giữ chặt. Thấy mặt nàng hơi ửng đỏ, có cử chỉ hơi khác, hắn biết thuốc đã có tác dụng, bèn nhập đề thẳng: – Mình vô buồng đi em! Hắn ôm nàng đứng dậy và dìu nàng từ từ vô phòng ngủ. – Đừng anh. Lỡ anh Sơn về bất chợt rồi răng? – Nàng cố vớt vát. – Về Huế làm giấy tờ xác nhận sao mà nhanh được. Cái xứ này thủ tục