không, không là không có gì hết cả… Tôi biết ý mẹ, nhoẻn miệng cười. Thích quá, đây là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời tôi rồi. Tranh thủ thời gian 2 mẹ con còn ở riêng, tôi đánh bạo nhắc mẹ về chuyện đêm qua: – Mẹ à, tối qua con vừa say vừa mệt, làm gì mà sáng nay chỉ nhớ mang máng, không rõ lắm ấy… Mẹ tôi đỏ mặt, lườm tôi: – Con hả, ghê lắm biết không, người thì to khỏe, bám cứng lấy mẹ dứt không ra được… – Ủa, sao con thì nhớ là mẹ bám con chắt tới nỗi giờ vẫn còn thấy đau sau lưng