thì sẽ gọi điện hỏi coi bé Trang định nói gì với mình hồi nãy. Hí hí… hông lẽ bé tính tỉnh tò mình? Cơm nước xong, lên nhà trước móc phone bàn ra điện cho bé. Tút.. tút… tút… – Alô? – Trang hả? Anh T nè. – Ủa, anh T hả? Hì… gọi em có gì hông? – Ừ thì hồi nãy em định nói gì với anh hả? – À, anh không nhắc thì em quên mất. – Trang cười hì hì. – Có gì nói lẹ lẹ đi em… hí hí… – tui không nhịn nổi được cười khi nghĩ đến cảnh bé ấp úng tỏ tình với mình hé hé. – Từ từ, làm gì anh hối dữ vậy… –