này, cô ấy nói với tui rằng chúng nó rất dễ thương và giỏi nữa, phải chi sau này vợ chồng mình cũng có được những đứa con như vậy. Vợ tôi vội nói với tôi là: – Anh ơi! Sau này con của tụi mình cũng dễ thương vậy anh hé! Hi hi – Uhm! Nếu là con gái thì anh chỉ cần nó giống mẹ chút xíu thôi là dễ thương lắm rồi. Ha Ha Khi nghe tôi nói câu đó thì cô ấy mắc cỡ e thẹn, Ngọc Sương mới cào cấu nhẹ vào cánh tay tôi lẩm bẩm lời thầm thì chỉ đủ cho tôi nghe “chỉ giỏi nịnh em không ah” và nhoẻn miệng cười