văn phòng cứ như tiệm thời trang í ới hỏi nhau bộ này tôi mặc đẹp không, bộ này có hở quá không, mày còn thiếu đồ nào nữa? Tôi cũng vui vì chúng nó thích và hào hứng với chuyến đi này. “Anh có bận gì không? Trưa chở em đi mua ít đồ với. Mai đi rồi mà chưa chuẩn bị được gì”. Em nhắn tin cho tôi. “Ừ. Anh rảnh. Tan ca anh chở đi”. Ăn trưa xong tôi chở em ra khu phố Chùa Bộc. “Anh vào cafe ngồi chờ em nhé. Em đi tí là xong” “Ok em! À mà có cần người xách đồ không? Anh ngồi cafe một mình chả biết