lớp võ. Thằng Minh hiểu mã tấu cũng không là gì với cô gái này. – Có gì đâu, đùa ấy mà… Thằng Minh chống chế, trước khi co giò chạy thật nhanh. Không quên với lại Quân: – Mày nhớ đấy, chuyện chưa xong đâu. Nhìn theo bóng thằng Minh chạy xa rồi, Quân mới chợt thở dài tiến đến cảm ơn Hạnh. Hạnh lạnh lùng: – Tớ không nghĩ cậu lại bị thằng Minh đánh chỉ vì học giỏi hơn nó. Biết rõ đó là một câu mỉa mai, Quân im lặng và định ra về. Hạnh giữ tay Quân lại: – Chắc chắn phải có chuyện gì đó. Nói cho tớ