người. Ngọc Mai bất giác thả lỏng, lưỡi của chàng trai chui vào miệng cô như một con rắn nhỏ. Ngọc Mai chưa bao giờ hôn thế này, cô cảm thấy lưỡi của chàng ta thật ấm, thật mềm. Lưỡi của chàng rút lui, Ngọc Mai không thể không thè lưỡi theo… Diệp Chính mút lấy lưỡi nàng, tay cũng nhanh chóng du lịch khắp người nàng. Ngọc Mai người mềm nhũn: – Chàng… thiếp muốn… Ngọc Mai bỏ qua xấu hổ, rên rỉ thèm khát. Diệp Chính di chuyển ngón tay nhẹ nhàng trên váy nàng, váy của Ngọc Mai rơi xuống từ lúc nào