thiếp đi. Xin anh cho Trúc 20 phút tắm rửa và thay quần áo” Vừa mặc xong quần áo thì Khánh đã gõ cửa. Trúc nói: “Mời vào, cửa không cài then” Khánh bước vào phòng khen: “Chà! Thanh Trúc đẹp tuyệt vời” Nàng đỏ mặt, lí nhí cảm ơn rồi để chàng nắm tay dẫn đi ăn tối. Bữa ăn ngon miệng, có cả Champagne. Thanh Trúc cảm thấy hơi choáng váng vì men rượu pha trộn với trạng thái sinh lý căng thẳng. Sau bữa ăn, Khánh đưa Trúc đến chiếc bàn ở góc phòng rượu, gọi thêm rượu uống và ngồi nghe nhạc. Một bản nhạc