đi mất, cô không còn đủ sức mà gượng dậy sau cuộc cưỡng hiếp, giờ cô như kẻ vô hồn, mệt nhoài đến kiệt sức cô không sao làm chủ được mình, người cô cứ như trên mây, tuy ê ẩm nhưng lại nhẹ nhàng như trút đi gánh nặng, từ khi chồng cô không còn gần cô lúc nào cô cũng thấy bức bối và khó chịu vậy mà vừa bị gã đàn ông cưỡng hiếp cô lại nhẹ nhỏm đi dù rất nhục và tởm, ngoài trời bóng tối đã phủ lên u ám, cô đắp điếm những mảnh vải lên người lê bước đi bủn rủn, những giọt tinh dịch nhiểu nhảo do tên