đang trong tình trạng mê sảng. – Hì hì, cái đó là do anh nói đó nhe. – bé Trang cười “hồn nhiên” – Ấy, anh lỡ lời… – Hông có lỡ liếc gì hết, chuẩn bị tiền đi, mai bao chị em tui đi ăn – Bé lạnh lùng. Tui cứng họng không biết nói gì hơn, Vi thì lấy tay che miệng cười khúc khích, nhìn xinh lắm cơ. Hớ… hớ… lại mơ mộng nữa rồi. Về nhà, ăn cơm nhai rệu rạo mấy chén rồi buông đũa. Bữa nay ba ra Bắc công tác, mấy bữa nữa ổng mới về. Vậy là đỡ được màn thời sự của ổng. Bây giờ chỉ cần ráng tranh thủ