nhiên rồi mẹ ạ. Nhưng mà mẹ không thể đổ lỗi cho con được, vì cái áo ngủ này khiến cho con nứng muốn phát điên lên.” Tôi nói khi ôm mẹ và nhẹ nhàng vuốt ve lưng mẹ. “Mẹ sẽ mặc nó thường xuyên kể từ bây giờ.” Mẹ mỉm cười nói với tôi. Sau đó mẹ rời khỏi tôi và tiếp tục chuẩn bị bữa ăn sáng. Mẹ đem một ly cà phê và đặt nó trên bàn, ám chỉ tôi ngồi xuống. Khi ngồi uống cà phê, tôi nhận ra háng mình lại một lần nữa là một mớ nhầy nhụa từ phiên đụ buổi sáng. Tôi khép áo choàng lại và tỏ ra hài lòng