người thì nhộn nhịp, ăn uống cũng vui hơn, nhưng đến đêm khuya thì tôi luôn bứt rứt vì không được đụ mợ. Nằm trên giường nhớ đến mợ mà không dám xuống vì sợ bị chị Hoài biết, thiệt khó chịu. Chắc mợ cũng vậy thôi. Gần cả tuần như vậy, không hề có cơ hội nào cho tôi tranh thủ, bình thường thì tôi vẫn hay âu yếm nựng mợ, sờ soạng bóp nắn các chỗ, nhưng giờ cũng phải kìm lại. Nghĩ riết tôi quyết định tối nay mà không được đụ mợ thì mai phải ghé chị Ngân. Giả đò bài học nhiều, tôi đem sách vở xuống