ông em hôm nọ nhờ tôi dẫn mối cứ nhảy san sát người em, em thì như có ác cảm mấy vụ này, tôi nhìn rõ sự khó chịu trên khuôn mặt em, bước lên tôi cầm tay em kéo về chỗ, em chợt giật mình, định giật tay về, nhưng do tôi cầm cổ tay chắc, nên kéo em về, tôi ghé tai trong tiếng nhạc xập xình Em mệt thì về nghỉ đi, chỗ nào không thích thì cứ đứng lên, không phải ngại ngùng. Nhưng có lẽ do cả nể, nên em vẫn ngồi cùng đến gần tan tiệc thì xin về sớm hơn. Tôi tiễn em về đến đầu ngõ nhỏ, trong lòng lưu