ngủ rồi mai dậy sớm, kèm một cái véo yêu vào cái mũi dọc dừa ấy làm 2 mẹ con cùng cười khúc khích. Cô không sao ngủ được nhưng vẫn nhắm mắt vờ ngủ. Cứ nhìn vào gương mặt ấy, cô sợ cô sẽ yếu lòng. Một nỗi sợ mà đến chính cô cũng không hiểu tại sao nó hiển hiện trong đầu mình. Rồi bất giác cô cảm thấy con cô úp hẳn mặt vào bên ngực trái của mình, hơi thở như mạnh dần, tay nó khẽ xoa lưng cô như cô vỗ về nó lúc bé. Sự êm ái ấy làm cô thấy lòng lâng lâng khó tả. Một cái gì lồi ra từ quần của con cô,