mấy cái liền. Mỗi lần giật lại ngỏng lên và phun 1 tia tinh dịch bắn mạnh ra. 4, 5 Lần giật phun như thế thì ngưng và khúc gân mềm đi, không còn vẻ cứng rắn gân guốc như khúc gỗ nữa, tuy vẫn còn to, nhưng hết vẻ hung hăng. Dương tựa đầu lên đầu Dung và thở dồn. Bên dưới tay Dung vẫn còn xóc vuốt khúc gân, lúc này tay nàng đầy chất nhớt từ khúc gân phụt ra, lại bôi lên hết khúc gân. Dương móc cái khăn tay lau khúc gân của mình, giờ gọi là khúc thịt, rồi đưa khăn cho Dung lau tay. Dung muốn vào