rồi khi nào tới TpHCM phải đãi anh ăn chầu gì đó để trả nợ nghen! Em bảo: – Anh cứ đùa. – Đùa đâu mà đùa, anh nói thật ấy chứ! – Anh mà nói thật thì em mượn thật à nghen! Em cũng mỏi lắm rồi. Tôi cũng đâu ngờ là nói vui mà em làm thiệt( mà em làm thiệt thì tôi càng…..khoái…hehe). Và thế là vai tôi có trở thành gối cho em dù biết là sẽ rất mỏi nhưng mà phải ráng để chứng tỏ độ manly của mình chứ! Khoảng hơn 1 tiếng sau vì tàu rung lắc mạnh nên em thức giấc, khi đó thức rồi nhưng em vẫn gối yên đầu