ổn chưa, có sao không con, mẹ sợ quá! Tôi đáp giọng lí nhí: – Con không sao rồi mẹ ạ. con xin lỗi mẹ. Mẹ tôi thở phào nói: – Vậy thì tốt rồi, còn uống nước nhé mẹ lấy cho. Rồi mẹ đứng dậy, đi tới cạnh bàn lấy cho tôi 1 cốc nước uống, thấy tôi uống ngon lành, thì mẹ an tâm hơn, rồi bỗng cả 2 thấy tình huống hiện giờ có vẻ không ổn, không khí ngại ngùng bắt đầu dâng lên. Mẹ tôi ngập ngừng đang định nói gì, sau đó lại thôi, rồi nói với tôi: – Thôi mẹ về phòng đây. Mẹ quay lưng đi, tới cửa