Tag: DASD-697
cho thằng bạn thân xinh đẹp để được ở nhà
thấy Xuân. Tôi lại hỏi em lễ tân: “Xuân không đi làm hả em?” “Dạ, chị Xuân hôm nay nghỉ anh ạ. Lúc sáng anh hỏi em rồi còn gì? Anh có nhắn gì cho chị Xuân không, em nhắn lại cho” “À không. Cảm ơn em” “À, khoảng 30 phút nữa em cho anh một cốc nước ép bưởi xuống phòng 403 giúp anh nhé” Tôi đi thẳng xuống phòng. Về phòng, tắm lại, thay đồ, một bộ đũi trắng khá đẹp mắt, vừa xức nước hoa vừa nghêu ngao bài hát: Có người từ lâu nhớ thương biển… Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang
đụ mẹ kế thư ký của thằng bạn
chốc chị Loan cũng làm đc ít đồ nhấm, chúng tôi nhanh chóng ngồi xuống. Rồi tiếng mở nắp bia vang lên như phá tan bầu không khí ngượng ngùng đó. Và cuối cùng chúng tôi cũng cụng ly. Mới uống tầm 20 phút thì 2 đứa đã say bí tị nhưng vẫn làm chủ được bản thân. Tôi chủ động nói đến chuyện hôm qua: – “Chuyện hôm qua… em xin lỗi chị.” Chị Loan vui vẻ trả lời, khác hoàn toàn với gương mặt ngượng ngùng hôm qua: – “Chị mới là người phải xin lỗi chứ, em có lỗi gì đâu.” Thấy vậy tôi liền hỏi chị bằng